Ngô Thiên Tú

Mất em rồi

Mất em rồi mùa thu buồn rủ chết
Lá úa vàng giăng phủ ngõ buồng tim
Chiều lại chiều hồn ám ảnh nhớ thương
Một chiếc bóng mênh mang trong mộng tưởng
 
Mất em rồi trái tim sầu tượng đá
Bám rong rêu trên đỉnh nhớ biển chờ
Ru hình hài trong bóng tối mù khơi
Hồn du mục lang thang không bến đổ
 
Mất em rồi lối về buồn hoang dã
Từng bước chân nghiệt ngã thơ thẩn buồn
Ngơ ngác nhìn chiếu nhạt nắng hoàng hôn
Địa đàng yêu lâng lâng bao kỷ niệm
 
Mất em rồi phím đàn rung bỡ ngỡ
Dỗ trái tim trong bóng tối ngục tù
Lời thầm thì gởi theo gió tương tư
Sầu mênh mông xanh xao hồn rủ mục
 
Mất em rồi tim cuồng si lưu lạc
Đêm từng đêm trôi dạt chốn mơ hồ
Mộng du buồn mơ màng nhớ dã man
Tim giẫy chết bên bờ yêu hò hẹn

Được bạn: vdn 9.3.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mất em rồi"